top of page

Chương 25: Lời Nói Dối

  • quangdangvinh
  • Jan 4, 2024
  • 4 min read

 

Quê ngoại tôi nằm ở Nghệ An. Vì không phải là thành phố lớn nên mỗi ngày chỉ có hai chuyến bay từ Sài Gòn đến đó. Một chuyến bay buổi sáng một chuyến bay buổi chiều. Tôi đã chọn chuyến bay buổi sáng, ở một ghế không gần bên cửa sổ.

 

 

Sân bay buổi sáng không quá đông, cũng không quá vắng. Nhiều hành khách mang theo những túi đựng bánh Trung Thu vàng đỏ sặc sỡ trên tay. Quả nhiên đây là mùa mà con người ta đoàn tụ cùng nhau.

 

Trước buổi tối ngày bay, trước giờ đi ngủ, mí mắt trái của tôi giật liên tục. Tôi mở điện thoại ra tra cứu trên Internet xem đó là điềm gì. Trong một bài viết ở kết quả đầu tiên Google trả về, có ghi vào giờ Tý (23 giờ đến 1 giờ sáng ngày kế tiếp), mí mắt giật với nữ là có ai đó đang nhớ đến bạn. Còn đối với nam là sắp được gặp người thân, hoặc là ai đó sẽ mang đến cho bạn cơ hội hẫn dẫn về mặt tiền bạc, cơ hội. Nếu gặp người thân thì đó sẽ là ai nhỉ? Tôi đã nghĩ đến nhiều khả năng khác nhau.

 

  -   Đầu tiên là bạn gái của tôi. Có lẽ giờ này cô ấy vẫn đang còn đang dang dở với đống bài luận văn tốt nghiệp. Chẳng có lý do gì cô ấy lại đi đâu đó giờ này. Giả dụ như nếu gặp cô ấy thì tôi sẽ phải nên mở lời như thế nào nhỉ? Dù gì đi nữa thì tôi và cô ấy vẫn còn đang ở trong trạng thái “tạm thời chia tay”. Mảnh ký ức của tôi cũng vẫn còn đang ở trong trạng thái “chưa quay trở lại”.

 

  - Bạn gái cũ của tôi – T, có lẽ giờ này đang nằm chăm sóc người chị họ của mình. Mới tuần trước, vào cái ngày tôi và bạn gái giận nhau, tôi vừa cùng cô ấy đi đến thăm bệnh người chị họ của cô ấy.

 

  - Khoai Tây thì sao nhỉ? Cũng không hẳn là không có khả năng. Tôi cũng nghĩ về một vài người quen biết khác xung quanh tôi và chìm vào giấc ngủ.

 

Thời gian của chuyến bay từ Sài Gòn về quê ngoại của tôi là gần hai giờ đồng hồ (thời gian được ghi trên thẻ lên máy bay là một giờ và năm mươi phút). Khoảng thời gian tương đương với một trận thi đấu bóng đá thông thường. Dù không có phút thăng hoa rực rỡ khi bóng chạm lưới, cũng không có những thẻ vàng thẻ đỏ được rút đưa lên không trung khi có va chạm xung đột, nhưng mà chuyến bay của tôi là một chuyến bay có nhiều chuyện này chuyện kia xảy ra (mà có lẽ chuyến bay nào cũng có chuyện này chuyện kia xảy ra). Ba bé gái sinh ba ngồi vắt vẻo chân không chạm thảm nền trên cùng một hàng ghế thu hút ánh mắt của nhiều hành khách. Cuộc cự cãi giữa người quản lý ca sĩ và một fan hâm mộ khi fan hâm mộ nài nỉ xin chữ ký của một ca sĩ trẻ mới nổi gần đây. Ca sĩ trẻ thì nằm im mệt mỏi không phản ứng trên ghế, dường như vừa mới trải qua những buổi biểu diễn liên tục không ngừng nghỉ. Một cô gái trẻ khi lấy đồ trên khoang để hành lý bất cẩn để túi đựng đồ rơi xuống lối đi khoang hành khách, từ trong túi rơi ra nhiều loại đồ nội y khác nhau. Một vài người đưa điện thoại ra chụp, xen lẫn cùng vài lời chọc đùa không ác ý nhưng có chút phần cợt nhã. Và rồi chuyện này chuyện kia cũng bao gồm chuyện của tôi. Dự cảm mắt trái của tôi vào tối trước đó dường như đã đúng phần nào.

 

Ngồi chung hàng ghế với tôi là người chị họ của T (thực sự ra không phải là chị họ). Tôi chỉ nhận ra cho đến khi bữa ăn nhẹ trên máy bay được đưa đến, người chị của T tháo khẩu trang ra. Trước đó, tôi đã ngửi thấy mùi hương nước hoa quen thuộc, mùi trái lê giống với loại nước hoa mà T hay dùng.

 

Cuộc gặp gỡ ở đoạn nửa sau chuyến bay giúp cho biết nhiều thông tin sự thật khác nhau. Có lẽ dường như có một phần cảm giác tội lỗi vì đã đồng phạm nói dối cùng T nên người chị đó đã chia sẻ cùng với tôi khá là nhiều. Dĩ nhiên là chia sẻ về những chuyện xoay quanh T - điểm chung lớn nhất giữa tôi và chị ấy.

 


Đầu tiên việc bày trò mượn tiền tôi để nộp viện phí chỉ là trò đùa quậy ngẫu hứng của T. Người chị họ của T (người ngồi chung hàng ghế với tôi) chỉ là một người chị đồng nghiệp làm chung ở quán counter bar. Ngày hôm đó cô ấy có nằm viện nhưng mà chỉ là một tiểu phẩu nhỏ, không nguy hiểm và nghiêm trọng như T đã từng nói với tôi.

 

Sau cái ngày cuối cùng đến gặp tôi. T đã bị tổn thương khá là nhiều. Cô ấy đã uống rất nhiều rượu cùng với khách hàng tới quán. Rồi nghỉ việc không lâu sau đó. Mặc dù nói là tổn thương, tuy nhiên đã từ trước đó chính bản thân cô ấy cũng biết là đối với tôi thì cô ấy cũng không phải là hai người sẽ thuộc về nhau.

 

Hiện tại cô ấy - T đang đi du lịch qua Thái Lan trước khi về trở lại nhà ở Hà Nội. Về với gia đình của cô ấy.

 

 

Lúc cuối trước khi máy bay chuẩn bị hạ cánh, tôi có hỏi người chị:

 

  - Liệu em còn có thể gặp lại T không nhỉ?

 

Người chị nhìn tôi và mỉm cười:

 

  - Đó là một thứ khó nói. Tuy nhiên một điều chắc chắn là số tiền em cho T mượn chắc chắn sẽ quay lại. Chắc chắn.

 

Sau khi xuống sân bay, tạm biệt với người chị đồng nghiệp cũ của T, tôi mở điện thoại bấm số gọi cho T, tuy nhiên quả nhiên là điện thoại cô ấy đang ngoài vùng phủ sóng.

 

  - Lời thú thật của người vừa mới nói dối chúng ta gần đây, liệu có thể tin được đến chừng nào nhỉ?

 
 
 

Recent Posts

See All
Chương 27: Bức Thư Của Khánh Thy

Thân gửi OO Mình Khoai Tây đây! Bức thư này mình tạm thời viết ở đây. Nhưng mà có lẽ sẽ không bao giờ gửi đến bạn đâu. Nếu như muốn gửi...

 
 
 
Chương 26: Dự Cảm Mí Mắt

Trên đường từ sân bay về nhà của ông bà ngoại tôi. Tôi nghĩ lại về những lời nói qua lại giữa tôi và người đồng nghiệp của bạn gái cũ, về...

 
 
 
Chương 24: T Và Sài Gòn Dream

Ở đây, T được ghi theo cách mà tên của cô ấy được lưu trong danh bạ điện thoại của một người bạn. “Cha mẹ đặt đâu, con ngồi đấy”. Đó có...

 
 
 

Comments


 Chúc bạn một ngày tốt lành!

© 2022 Đặng Vinh Quang

bottom of page